Nơi hiện thực hóa những ước mơ

20/10/2019 08:00 GMT+7

Vì công việc nên tôi thường xuyên bay vô thành phố. Và tôi cũng có người bà con sinh sống lâu năm ở đây. Dân phía Nam thư ờng gọi tắt TP.HCM hay Sài Gòn chỉ gói gọn hai chữ “Thành phố”.

Cảm xúc đầu tiên của tôi khi mới vô thành phố cách nay chừng hai chục năm là: “sầm uất”, “choáng ngợp”, “ồn ã”, “sôi động” và “tự do”. Trong các cuộc cà phê sáng hay tưng bừng trong các quán nhậu tối, quanh tôi bao giờ cũng là các người bạn, đồng nghiệp từ muôn quê tụ về sinh kế, làm việc tại Sài Gòn. Lại nhiều lần ngồi taxi, nghe các chú tài xế tâm sự: “Con quê Nam Định”, “Con từ Thanh Hóa”, rồi Bình Định, Quảng Nam, Ninh Bình, Phú Thọ, Miền Tây… Thôi thì đủ cả dân các miền đất đổ về thành phố làm ăn, sinh sống. “Thành phố có gì quyến rũ mà sức hút của mảnh đất này mạnh đến vậy?”. Câu hỏi này luôn thường trực trong tôi.
Tựa như Hà Nội, dường như mọi của ngon vật lạ - đặc sản của các miền đất đều ưu ái chuyển về thành phố. Tôi đã nhiều lần được bạn bè cho thưởng thức rau xanh Đà Lạt, ốc núi Tây Ninh, mì Quảng, phở Hà Nội, món ngon xứ Huế, hải sản miền Tây, nho tím Ninh Thuận, vải thiều Hải Dương, Bắc Giang…giữa lòng thành phố sôi động này. Bạn tôi bảo: “Hồng Kông còn bên hông Chợ Lớn” mà anh. Thượng vàng hạ cám, hàng hiệu hay bình dân, tất tật đều có hết ở đây. Anh có thể mua bất cứ thứ gì, mua bất cứ lúc nào 24/24, nếu bận, mua online thật tiện.

Tựa như Hà Nội, dường như mọi của ngon vật lạ - đặc sản của các miền đất đều ưu ái chuyển về thành phố

Ảnh: Ngọc Dương

Còn cái vụ thưởng thức văn hóa nghệ thuật ở thành phố này, thật không nơi nào có thể sánh được. Anh muốn xem kịch nói, hài kịch, hay thưởng thức âm nhạc cổ điển với dàn nhạc giao hưởng hoành tráng…cứ lên mạng dò lịch diễn rồi tới. Tại Nhạc viện, Nhà hát TP hay các sân khấu kịch nằm rải rác tại các quận thường xuyên có các xuất diễn. Muốn nghe nhạc xưa, nhạc tiền chiến, bolero, nhạc Trịnh… Xin mời đặt chỗ tại các quán cà phê ca nhạc sống như Phòng trà Không tên, Tiếng Tơ Đồng, Đồng Dao..v.v… Ngoài phố vẫn nườm nượp xe cộ ngược xuôi như mắc cửi, thậm chí có ùn ứ và kẹt xe, nhưng bên trong các quán, âm nhạc các thời kỳ vẫn dìu dặt, ngân nga đưa ta bay bổng trở về hoài niệm với bao kỷ niệm tình yêu, cuộc sống.

Ri6eng việc thưởng thức văn hóa nghệ thuật ở thành phố này, thật không nơi nào có thể sánh được.

Ảnh: Đào Ngọc Thạch

Khái niệm dân vùng này, miền nọ dường như được xóa nhòa ở nơi thành phố. Bạn tôi từ Bắc vô lập nghiệp mới dăm năm, vẫn giọng Bắc nhưng khẩu ngữ đã như người gốc thành phố. Anh bảo mảnh đất này tràn đầy tình người, tự do làm ăn, thẳng thắn và sẵn sàng phối hợp, sẻ chia khi cần thiết. Tầm bảy năm trước, một người bạn tôi làm kinh doanh nhỏ, còn phải thuê trọ để ở.
Vừa rồi tôi vô gặp, anh đã mua được nhà riêng ở Gò Vấp. Một người bạn nữa đã có sổ hồng căn hộ ở quận 7. Mấy người bạn làm ăn lớn hơn thì mua biệt thự, thậm chí có căn nhà cho thuê. Đa số các tài xế taxi từ Bắc vô thành phố, được tôi hỏi, đều trả lời: “Chịu khó làm lụng, tích lũy ít năm là mua được nhà để an cư lạc nghiệp, chú à”. Mua nhà là việc lớn của đời người, họ làm việc lớn đó ở thành phố này có vẻ dễ hơn ở nơi khác.
Cháu tôi làm ở Tòa án thành phố. Nó bảo: Lương cứng ở Tòa án thấp như các nơi khác theo mặt bằng chung. Nhưng chính quyền thành phố hàng tháng cấp cho cán bộ, thẩm phán tòa án một khoản thu nhập bổ sung, ý nghĩa dưỡng liêm, mong đời sống cán bộ bớt khó khăn, vất vả để tập trung vào việc bảo vệ công bằng, lẽ phải cho dân. Chính quyền quan tâm đến cán bộ tư pháp, cũng chính là quan tâm đến người dân thành phố nếu họ phải ra trước pháp luật.
Mỗi người dân làm việc ở thành phố đều có ước mơ giản dị: Có việc làm ổn định, thu nhập đủ sống hàng tháng và một mái ấm dù nhỏ bé hay rộng rãi, khang trang. Còn những người điều hành thành phố, họ mơ đến một tương lai khác: Hết kẹt xe, không ngập lụt, không có cướp giật, đua xe, ăn xin hay đánh nhau loạn ẩu phố phường. Những dự án chống ngập, tuyến Metro Bến Thành – Suối Tiên, mở rộng các tuyến đường, củng cố an ninh trật tự, xây dựng khu phố văn hóa, tăng cường an sinh xã hội…đang dần trở thành hiện thực không xa.
Ước mơ của dân và của người quản lý thành phố đang từng bước được hiện thực hóa. Tôi bỗng yêu thành phố này và ước mơ được sống tại nơi đây, bởi Thành phố tôi yêu có khả năng hiện thực hóa những ước mơ bình dị của mình.
 
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.