'Đảo của dân ngụ cư': Sự cô đơn đến khó hiểu của kiếp người nhỏ bé

08/06/2017 13:56 GMT+7

Giành được nhiều giải thưởng lớn tại LHP ASEAN (AIFFA 2017), Đảo của dân ngụ cư khi ra rạp Việt Nam đã tạo được sự chú ý lớn từ khán giả.

Đảo của dân ngụ cư thu hút người xem bằng những khuôn hình đầy ám ảnh, lúc thì dữ dội bạo liệt, khi thì trầm lắng miên man.
Hồng Ánh làm phim khá chắc tay dù đây là phim đầu tay của cô với vai trò đạo diễn. Có thể một phần do kinh nghiệm mấy mươi năm trong nghề nhưng quan trọng hơn đó là tư duy nghệ thuật của cô. Điện ảnh không chỉ là sân chơi của những người giàu kinh nghiệm. Ngay cả nữ diễn viên từng cầm tượng vàng Oscar, Angelina Jolie, khi chuyển sang làm đạo diễn vẫn liên tiếp gặp thất bại. Phim của Jolie không được giới phê bình lẫn công chúng đón nhận.
Bên cạnh Hồng Ánh thì Phạm Hồng Phước, gương mặt lần đầu tham gia diễn xuất trong tác phẩm điện ảnh cũng mang đến sự tươi mới và dấu ấn cho phim. Phước rất hợp vai nên có thể thấy, anh diễn như không diễn. Tất cả những hành động của nhân vật trong phim, Phước thể hiện rất tự nhiên, không cần phải lên gân. Ngọc Thanh Tâm cũng làm tròn vai của mình. Chỉ tiếc là gương mặt góc cạnh của cô khiến người xem có cảm giác “chất đàn bà” và sự dữ dội, bạo liệt trong tâm hồn cô đã lấn át đi nét ngây thơ, trong sáng của Chu, một cô gái suốt hai mươi mấy năm chỉ biết làm bạn với đồ chơi, với những ô cửa và gần như bị đoạn tuyệt với mọi sự giao thiệp của cuộc sống bên ngoài. Do đó, dù làm tốt vai trò của mình thì gương mặt Ngọc Thanh Tâm có nhiều lúc khiến khán giả “không tin” nhân vật. Tuy nhiên, chắc chắn Ngọc Thanh Tâm sẽ còn tỏa sáng hơn nữa trong sự nghiệp điện ảnh của cô.
Những cảnh phim đầy ám ảnh
Đảo của dân ngụ cư chỉ sử dụng hai bối cảnh. Quán dê Đêm Trắng như một thế giới thu nhỏ, tấp nập người ra vào, đàn đúm, hát múa, say xỉn, gây sự... Thế giới ấy bị bó lại trong khung cảnh chật chội với nhiều song cửa, bàn ghế, chén bát lộn xộn, vung vãi, bám đầy mạng nhện.
Nữ nhân vật chính dù sống trong quán cà ri dê nhưng vẫn bị cô lập khỏi thế giới đầy người ra vào bên dưới. Với thực khách, cô hoàn toàn không tồn tại mà chỉ là cái bóng ma như cách cô hiện diện trước mắt họ lần đầu tiên. “Bóng ma” nhỏ bé ấy và thế giới lộn xộn kia bị cai quản bởi một ông chủ hay nói đúng hơn là một tên cai ngục với chiếc chìa khóa đeo ở cổ. Tên cai ngục này đối xử với vợ như người hầu, đối xử với cô con gái mình như tù nhân và đối xử với những người giúp việc như những tên đao phủ trong lò sát sinh.
Chu vừa bị giam hãm trong chính thể xác của mình vì đôi chân không lành lặn, vừa bị giam hãm trong căn phòng của mình vì bố và vừa giam hãm trong vùng đất này vì sự cách trở của đảo. Những góc máy đặt qua ô cửa sổ thể hiện điểm nhìn của Chu với thế giới xung quanh. Trong căn phòng chật hẹp của mình, cô chỉ có hai niềm vui là chơi với những con thú đồ chơi và làm tình. Ánh mắt cô ngập tràn hạnh phúc khi ngắm nhìn những con thú. Cơ thể cô hoàn toàn được giải phóng khi làm tình với Miên. Những đụng chạm xác thịt giữa đàn ông và đàn bà là cách để Chu kết nối với thế giới, là cách để cô thoát khỏi sự giam hãm của đôi chân chính mình. Sẽ chẳng ai nhìn thấy Chu như là một cô gái ngồi xe lăn trong hình ảnh ấy nữa.
“Cảnh nóng” đầy nghệ thuật là điểm nhấn cho bộ phim
Thế nhưng, mọi thứ với Chu dường như thay đổi khi cô gặp Phước. Anh mang đến cho cô sự tự do trong tâm hồn và chính cô cũng là bến đỗ bình yên cho anh. Sợi dây chuyền màu xanh nước biển mà Phước tặng cô như một giọt nước mát lành giữa căn phòng chật chội mà ở đó, cô có thể cảm nhận được đại dương bao la qua sợi dây chuyền bé nhỏ. “Linh hồn và thể xác dường như chẳng ăn nhập gì với nhau”, Phước đã nghĩ như vậy bởi đó chính xác là những gì anh nhìn thấy nơi Chu. Cách Phước yêu Chu, cách anh làm tình với Chu bằng sự vuốt ve, âu yếm đã giúp cô đạt được sự thăng hoa trong cảm xúc. Cảnh quay giàu cảm xúc nhất trong phim có lẽ là cảnh hai người trần trụi nằm ôm nhau trong tông màu xanh mát lành.
Tạo hình vai Phước - chàng trai 20 tuổi đầy tò mò, đang tìm chốn dung thân
Đối lập với ngôi nhà nóng bức, chật chội là đại dương bao la. Tông màu biển cả đối lập hoàn toàn với tông màu ngôi nhà. Chu trở nên bé nhỏ trên chiếc thúng chai bập bềnh. Máy quay hướng từ trên cao xuống bắt lấy toàn cảnh tạo vẽ nên bức tranh đẹp tuyệt vời. Chu ngồi trên đó, đại dương bao bọc lấy cô, ban cho cô sự tự do tuyệt đối.
“Có những người chỉ gặp thoáng qua trong những chặng dừng chân nhưng họ sẽ thay đổi đời ta mãi mãi”, Phước đã nói về cuộc trú ngụ của mình tại quán dê Đêm Trắng của mình như vậy. Sẽ chẳng có gì trên đời có thể giam cầm được những con người trẻ luôn khát khao yêu đương và tự do bởi nếu phải chết để đạt được tự do, chắc chắn họ cũng sẽ đánh đổi.
Đảo của dân ngụ cư sẽ được trình chiếu trên toàn quốc kể từ ngày 9.6.
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.