Tôi là bệnh nhân Covid-19

07/07/2021 14:31 GMT+7

Mình đã có một trải nghiệm 'nhớ đời' với Covid-19 . Mình may mắn vì không gặp phải những triệu chứng tồi tệ. Nhưng mình vẫn mong chia sẻ để mọi người nâng cao ý thức trong thời điểm dịch đang căng thẳng.

Năm nay mình 20 tuổi. Có thể nói, mình là một đứa vô tư đến mức vô tâm. Dù vẫn nghe ngóng tình hình dịch bệnh Covid-19 mỗi ngày và tuân thủ quy tắc 5K nhưng mình không cảm thấy lo lắng. “Chắc nó chừa mình ra”, mình đã luôn nghĩ như thế cho đến một ngày.
Hôm đó là 30.5.2021, mình là sinh viên, đang làm thêm tại một quán ăn. TP.HCM đã dừng các hàng quán ăn uống tại chỗ và quán của mình chỉ bán mang đi. Khoảng chiều, có công an và dân quân đến quán. Mình vẫn chưa mảy may lo lắng gì cho đến khi xác nhận một anh đồng nghiệp mắc Covid-19. Họ phong tỏa quán và triệu tập tất cả nhân viên.

Tại sao lại là mình?

Bọn mình được lấy mẫu và tạm cách ly tại quán. Mình vẫn lạc quan. Anh đồng nghiệp đã nghỉ làm trước đó nên mình nghĩ xác suất lây không cao.
Tối 1.6.2021, nhân viên y tế trở lại với một thông báo động trời: có ca nghi nhiễm. Không khí căng thẳng khi bọn mình được lấy mẫu lại, mọi người đều im lặng. Mình báo tin về nhà, an ủi người thân “chắc không phải con”. Và đến giờ mình vẫn chưa tin được, sáng 2.6.2021, mình thức dậy cùng hung tin gói gọn trong 2 chữ “dương tính”.
Trái ngược với sự lạc quan đã có, mình rơi vào hoảng loạn, người run rẩy và bắt đầu suy diễn 1.001 viễn cảnh không may. Điện thoại mình reo liên tục các cuộc gọi từ trung tâm y tế, ủy ban phường... Họ hỏi gì mình trả lời đó, và nói vấp liên tục vì quá sợ hãi. Tại sao lại là mình? Mình đang cảm thấy rất khỏe mạnh, không hề có một triệu chứng nào. Nếu không phải đã xét nghiệm đến lần thứ 2, mình chẳng thể nào biết được con vi rút “chết tiệt” ấy đã trú ngụ trong người mình.
Sau đó, mình được phát một bộ đồ bảo hộ và phương tiện di chuyển của mình là một chiếc xe cứu thương đang hú còi. Đến trong mơ mình cũng không nghĩ sẽ có ngày mình phải tự bước lên chiếc xe này và mình sẽ đến Bệnh viện dã chiến Củ Chi.
Khi ngồi trên xe, mình mới có thể bình tĩnh hơn và tranh thủ gọi điện về nhà. Lúc này thì y tế cũng đã phong tỏa nhà mình, lấy mẫu và hướng dẫn người thân mình đi cách ly tập trung.
Mình đến bệnh viện, được phát đồ dùng cá nhân, sữa tắm, dầu gội, bột giặt… và được vào 1 phòng có 5 giường. Phòng ốc sạch sẽ và thoáng nên cũng khá dễ chịu. Tuy nhiên, khu vệ sinh, tắm, giặt sẽ phải sinh hoạt chung nên có đôi chút bất tiện.
Về ăn uống, mình được ăn 3 bữa/ngày vào đúng giờ và các món được thay đổi liên tục, đủ chất. Tất nhiên, cơm nhà vẫn ngon hơn rất nhiều nhưng nhìn chung mọi thứ vẫn ổn. Mình ăn rất no mọi bữa, dù cũng thuộc dạng ăn rất nhiều, nên không cảm thấy thiếu thốn gì cả.

Về ăn uống, mình được ăn 3 bữa/ngày vào đúng giờ và các món được thay đổi liên tục, đủ chất

Ảnh: T.H.Q

Nên cố gắng bình tĩnh, vững tâm lý

Nỗi ám ảnh lớn nhất của mình chính là những ngày lấy mẫu. Cách 3 ngày mình sẽ được xét nghiệm một lần. Sợ nhất là que phết mũi trong này to hơn hẳn ở ngoài và cũng được đưa vào sâu, lâu hơn. Tổng cộng mình đã được phết mũi họng 6 lần và lấy máu 2 lần.
Những ngày ở đây, mình đã tận mắt chứng kiến những ca bệnh trở nặng và họ phải thở máy hoặc được chuyển lên tuyến trên để tiếp tục điều trị. May mắn rất nhiều, có thể vì mình có sức đề kháng tốt và khỏe nên cơ thể mình luôn ở trạng thái khỏe mạnh, không có triệu chứng. Mình cố gắng duy trì tập thể dục, uống vitamin C, uống nhiều nước trong suốt những ngày ở bệnh viện.
Đến ngày 18.6.2021, mình chính thức được xuất viện sau nhiều lần âm tính. Mình sẽ cách ly tại nhà 14 ngày và xét nghiệm thêm 2 lần nữa trước khi quay trở lại cuộc sống bình thường.
Mình đã có một trải nghiệm “nhớ đời” với Covid-19. Mình may mắn vì không gặp phải những triệu chứng tồi tệ. Nhưng mình vẫn mong chia sẻ để mọi người nâng cao ý thức trong thời điểm dịch đang căng thẳng.
Có thể nó sẽ không hề có dấu hiệu gì để nhận biết bạn hay người xung quanh đang nhiễm. Những cuộc vui sẽ tiếp tục sau dịch và sức khỏe, sự an toàn của mình hay người thân không nên bị đem ra đánh đổi. Còn nếu chẳng may bạn mắc bệnh thì cũng nên cố gắng bình tĩnh, vững tâm lý và mình tin là mọi thứ cũng sẽ ổn với bạn.

Gửi lời cảm ơn đến các y bác sĩ 

Cuối cùng, mình muốn gửi lời cảm ơn đến các y bác sĩ và lực lượng tuyến đầu chống dịch đã làm việc không mệt mỏi, đã luôn ân cần, chăm lo tốt nhất có thể cho mình và cả gia đình mình ở khu cách ly.
Một chiến sĩ công tác ở khu cách ly kể, hết 21 ngày mọi người có thể về nhà, nhưng tuyến đầu phải chờ hết dịch mới được an tâm trở về và không biết đó là ngày nào nữa. Mọi người hãy nâng cao ý thức không chỉ để chính mình và người thân được an toàn ở nhà, mà còn để lực lượng tuyến đầu chống dịch sớm được về nhà đoàn tụ.
Mình luôn tin với sức mạnh của tất cả, chúng ta sẽ chiến thắng đại dịch.
 
 
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.