1
Bừng bừng nham thạch trào tuôn sục sôi trong lồng ngực
Những đứt gãy kiến tạo địa tầng thầm lạnh kỷ cô đơn
Nhí nhảnh nõn nà dậy thì ghì chặt
Vui buồn ấm lạnh thật nguồn cơn
0
Chớp một cánh chim trời
chiều minh mang gió nổi
Như là em như là anh thuở phăm phăm thuở mây chan nắng gội
một phía mới cầu vồng phía ào ạt mưa rơi
0
Có gì bất chợt đâu đây
Có gì vừa chạm chiều nay bất ngờ
Cả đời nương tựa bơ vơ
Mong manh ngọn cỏ đôi bờ lau khô
0
dáng nhỏ
vai gầy
chân không dép
dẫm lên từng con phố hẹp
cầm trên tay số phận
rủi may
0
Thành phố một trăm sáu mươi lăm con kênh
Lâu đài cổ mọc lên từ đáy nước
Thuở sinh thời, ông còn chưa vẽ được
Thuyền đi về trong bóng rợp nhà cao…
0
"Mẹ ơi
500 năm nữa mẹ con mình gặp nhau
Mẹ chờ con mẹ nhé"
0
Tam Giang, mùa thủy khấu ngàn xưa
Những tướng cướp mặt rạch
Đã vượt biên giới biển tới đầm phá này
0
Phải mất một năm, sau khi mọi thứ đã an yên, đúc kết từ cuộc tình với Tuân cộng thêm vài kinh nghiệm “xương máu” từ bạn bè, Loan mới nghiệm ra cái quy trình mà những “kẻ phản bội” áp dụng đều giống nhau, gần như chung một công thức.
0
nói điều gì đó với em đi
điều gì cũng được dù phi lý
rằng anh ở đây
rằng em ở đây
rằng chúng ta ở đây
trên mặt đất này
0
Em đi nhanh nhanh chiều còn kịp xanh
Đi theo tiếng gió lùa qua ngõ nhỏ
Mái nhà cong cong tựa vào phố đông
Ở nơi rất xa những tiếng còi tàu
0
Em yêu màu hoa thạch thảo
Như mây tim tím dưới trời
Như môi hôn từ độ ấy
Lặng thầm hoa tuổi hai mươi.
0
Một chiếc thuyền giấy
Anh gấp em vào
Mênh mang sóng nước
Chở cùng đại dương.
0
Dừng góc phố phân vân
Bắt gặp bằng lăng tím
Nghe trong lòng xao xuyến
Anh ngồi lại bên thềm
0
Ngỡ cùng tuổi với sương mù
Xanh vươn từ thuở hoang vu đất này
Gốc nhoài chín nhánh rồng bay
Sông xa hắt đỏ từng dây lộc vừng
0
riêng chung
quặn riết lối chiều
bấc khô
dầu cạn
đèn khêu đuối lòng