Sự thân thiện và cởi mở sẽ xóa nhòa khoảng cách

12/11/2006 12:33 GMT+7

Chuyện thứ nhất. Khi đó tôi đang là công nhân. Lần đầu tiên rời quê lên thành phố với biết bao lạ lẫm nên hầu như tôi không nói chuyện với một ai. Tôi thấy cái gì cũng xa lạ và khó gần, bởi lúc đó tôi mang mặc cảm nặng nề: tôi là người nhà quê.

Vào công ty, tôi cũng chỉ biết làm phần việc của riêng mình, gặp khó khăn tôi không dám hỏi ai. Cho đến một hôm, do mất sức, tôi bị ngất ngay tại công ty. Những gì xảy ra liền sau đó tôi không được biết nhưng khi tỉnh lại tôi thấy mình đang nằm ở phòng y tế, chị tổ trưởng ngồi kế bên. Và điều khiến tôi thấy ngạc nhiên là sự có mặt của bà giám đốc. Bà đưa hộp sữa tươi cho tôi, rồi hỏi han về sức khỏe. Không chỉ thế, bà còn tâm tình nhiều về đời sống, ăn ở… Tôi thủ thỉ kể cho bà nghe tất cả, từ cuộc sống chưa hòa hợp, đến những căng thẳng trong công việc khi phải đối phó một mình… Bà dịu dàng nắm lấy bờ vai tôi, rồi nói: "Từ nay em đừng nên tạo áp lực cho bản thân bằng sự khép mình nữa nhé, hãy cởi mở hơn và nếu có khó khăn gì thì cứ nói để cô và mọi người còn biết mà giúp đỡ". Nhờ câu nói này của cô, sự mặc cảm trong tôi đã dần tan biến. Sau này, tôi đã đi tiếp con đường học hành, trở thành một sinh viên và với thành phố sôi động này, cảm giác lạ lẫm của những ngày đầu mới tới đã được thay dần bằng sự thân thuộc lẫn yêu thương.

Chuyện thứ hai. Buổi chiều ngày hôm qua, năm đứa rẻ nhặt rác đi ngang xóm trọ của tôi. Chúng đi rất nhanh và vội vã, bởi vì trong tâm lý chúng đang lo sợ chủ nhà quát tháo, sợ những ánh mắt lạnh lùng của các anh chị sinh viên. Tôi gọi chúng lại, đầu tiên là sự ngơ ngác hiện lên khuôn mặt và đôi mắt. Tôi mỉm cười với bọn trẻ và xách ra một bọc những tờ báo cũ. Tôi nói: “Đừng sợ, từ nay thỉnh thoảng các em cứ ghé vào phòng chị, có ve chai chị sẽ cho hết tất cả các em!”. Bọn trẻ tíu tít cảm ơn và cười thật hồn nhiên. Chúng khuất bóng rồi mà trong tôi vẫn còn lâng lâng một niềm vui.

Trên đây chỉ là vài câu chuyện nhỏ của tôi. Mỗi chuyện cho tôi rút ra được những điều thú vị và điều thú vị nhất là cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn khi chúng ta biết cởi mở, yêu thương. Nếu bạn mỉm cười được với cấp trên thì bạn cũng hoàn toàn có thể cười được với các em bé bán báo dạo, chị ve chai, chú thợ hồ… Và chắc chắn cuộc sống sẽ mỉm cười với tất cả chúng ta!

Nguyễn Chiên
(Báo chí K05, ĐHKHXH-NV, Linh Trung, Thủ Đức, TP.HCM)

“Đem mọi người đến gần nhau hơn” - diễn đàn mới trên Thanhnien Online

Với mục tiêu tạo sự thân thiện trong quan hệ xã hội, giúp mỗi cá nhân nâng cao sự tự tin, tạo lập lòng tin nơi những người xung quanh, Thanhnien Online phối hợp cùng nhãn hàng sing-gum Doublemint mở Diễn đàn với chủ đề “Đem mọi người đến gần nhau hơn”. Đây là nơi dành cho bạn đọc chia sẻ, đóng góp ý kiến... xung quanh nội dung mang mục tiêu trên.  

Bạn đọc có thể tham gia viết bài với nhiều góc độ khác nhau trong nhiều lĩnh vực. Từ cách xử sự giữa những người thân trong cùng gia đình, mở rộng ra là các mối quan hệ, đối kháng giữa mọi người trong công việc, cơ quan, đến ngoài xã hội...

Theo dự kiến, diễn đàn sẽ mở trong thời gian 9 tuần, kể từ 6/11/2006. Mỗi tuần, Ban tổ chức sẽ chọn ra một bài viết hay và thiết thực nhất để trao thưởng với trị giá giải thưởng là 1 triệu đồng/giải. Kết thúc diễn đàn sẽ là một buổi bàn tròn trực tuyến trên Thanhnien Online, với khách mời là những nhà xã hội học có tên tuổi trong lĩnh vực chuyên môn. Ban tổ chức hy vọng sẽ nhận được sự tham gia nhiệt tình của bạn đọc và các nhà nghiên cứu xã hội học, chuyên gia tâm lý, các nghệ sĩ…

Bạn đọc tham gia diễn đàn gửi bài viết, ý kiến về hộp mail: dengannhauhon@thanhnien.com.vn (nội dung gửi xin vui lòng gõ dấu - font chữ unicode, độ dài dưới 800 chữ).

Lưu ý: Các bài viết tham gia diễn đàn được chọn đăng trên Thanhnien Online sẽ được chấm nhuận bút. Thanhnien Online có quyền biên tập đối với các bài viết chọn đăng.

*Mời bạn đọc vào đây để xem toàn bộ bài viết tham gia diễn đàn

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.