Thời học sinh nên có một mối tình!?

06/11/2019 19:53 GMT+7

Nhiều người lớn hay có quan điểm con cái đi học là còn nhỏ, không nên yêu đương. Nhưng tôi nghĩ thời học sinh đẹp nhất là có một mối tình để nhớ về. Vì nó đẹp và trong sáng lạ lùng lắm các bạn ạ!

Nhận được thư tình là một đêm không ngủ 

Giờ đã là cô sinh viên năm nhất rồi, nhưng tôi vẫn cảm thấy biết ơn vì quãng đời học sinh đã được quen và gặp bạn ấy. Nhiều đứa bạn cùng lớp của tôi, tụi nó tiếc hùi hụi vì không có mối tình nào thời đi học, cũng vì ba mẹ cấm cản và hay răn đe kiểu như là con nít mà yêu với đương cái gì...

Tôi nói nó đẹp và trong sáng lạ lùng, bởi lứa tuổi đó, tụi tôi chỉ cần nhìn thấy nhau là vui đến lạ lùng. Sáng ra chờ nhau đi học, nhưng chỉ dám đứng cách xa nhà của nhau vì sợ ba mẹ phát hiện.

Tôi quen bạn ấy từ thời học THCS, năm lớp 7 gia đình bạn ấy chuyển từ thành phố về quê tôi. Bạn ấy được xếp vào học cùng lớp với tôi. Vì là trai thành phố nên lúc đầu bạn ấy rất khó ưa, chảnh chọe, nhưng được cái trắng trẻo và cao to, nên trở thành tâm điểm chú ý của cả trường, lọt vào mắt xanh của bao nhiêu bạn gái, trong đó có tôi.

Mà cũng buồn cười lắm, là tôi có cảm tình trước, nhưng đúng là tuổi mới lớn tâm trạng ẩm ương không chịu được, đến lúc bạn ấy tán tôi thì tôi quay ra làm giá.

Ngày nào khi tan trường, bạn ấy cũng chờ tôi trước cổng trường, rồi lẽo đẽo theo sau về nhà. Thế rồi một ngày đẹp trời, tôi nhận được lá thư tình đầu đời của người con trai ấy. Một đêm không ngủ được, cứ cầm lá thư rồi cười, thế mà hạnh phúc đến lạ.

Đến cái ngày bạn ấy nắm tay tôi, về nhà tôi chẳng còn muốn rửa tay nữa, vì sợ phai mờ đi khoảnh khắc ấy.

Tình yêu giúp… học giỏi hơn

Không hiểu sao mà tôi thấy khi biết rung động và có người để ý, tôi thấy cuộc sống bổng tích cực hơn rất nhiều. Tôi biết quan tâm đến ngoại hình hơn, từ đó cũng xinh gái hơn, rồi việc học cũng tiến bộ hơn nhiều.

Vì tôi có động lực để đến trường mỗi ngày, có động lực để học thật giỏi, để trở thành người lý tưởng trong mắt bạn ấy. Thế là tôi cố gắng nhiều hơn, có động lực học hơn và tụi tôi thường hỗ trợ nhau trong việc học.

Từ cô học trò học khá, tôi vươn lên học sinh giỏi rồi đứng nhì lớp (chỉ sau bạn ấy). Lúc đó, 2 đứa tôi trở thành bộ đôi hoàn hảo nhất của lớp, vì cùng hỗ trợ nhau học, cùng hoàn thành tốt mọi hoạt động của lớp, của trường.

Thế đấy các bạn! Mọi người nói biết yêu sớm sẽ hư, vì lứa tuổi học trò chưa đủ chín chắn để nhìn nhận mọi vấn đề. Nhưng sao tôi vẫn luôn có một niềm tin tuổi học trò là lứa tuổi hồn nhiên nhất. Nên những gì gắn với giai đoạn đó, dù là tình bạn hay tình yêu cũng đều đẹp và trong sáng.

Nhưng người ta cũng thường nói, tình đầu dễ đến mau đi và thường sẽ không đi theo ta đến cuối con đường, nên chuyện tình của tôi cũng vậy. Đến cuối năm lớp 11 thì tụi mình chính thức chia tay nhau. Vì lúc đó mỗi người đã một nơi, và khoảng cách là điều đã kéo xa tình cảm của tụi mình.

Nhưng tôi thấy trân trọng và biết ơn, vì những tháng ngày tươi đẹp đó, tôi đã được gặp và quen bạn ấy. Và giờ mỗi lần nghĩ về thời học trò, thì mối tình ấy là điều đầu tiên tôi nhớ đến.

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.