Lắp camera có chấm dứt bạo hành?: Thiếu một tình yêu!

01/12/2017 10:40 GMT+7

Bây giờ nếu đến các trường mầm non, nhất là các trường tư, sẽ thấy luôn có màn hình camera theo dõi 24/24. Bố mẹ yên tâm quá còn gì!

Nhưng không, cô giáo có thể dắt trẻ ra những góc khuất camera không quay được để “răn đe nặng”, còn trên màn hình vẫn là những hình ảnh yêu mến ngọt ngào. Ngược lại, có những phụ huynh quá lệ thuộc vào camera, soi từng hành động của cô để phản ánh, kiểm soát, phản hồi, đòi điều chỉnh. Trong khi đó các thông điệp nhận được qua camera chỉ dừng lại ở hình ảnh, tạm gọi là “sự thật camera”, mà người xem chưa chắc đã chạm được đến bản chất của vấn đề.
Đó là do lòng tin bị đánh mất. Phụ huynh không có lòng tin vào cô giáo, không tin rằng cô có thể hành động vì lợi ích của một đứa trẻ nếu không có camera. Với cách ứng xử với nhau như vậy, dần dà, kể cả cô giáo thực lòng yêu trẻ nhất cũng mất lòng tin vào... chính mình. Tôi đã từng gặp cô giáo cho trẻ uống sữa trong lớp, cố ép bé uống hết bằng được cốc sữa trong khi bé đã no rồi. Và bé trớ hết ra. Lượng sữa còn lại cũng không quá nhiều. Lẽ ra với nghiệp vụ của mình, cô thừa sức cảm giác được bé nên dừng lại ở đó vì đã quá no. Tôi trách cô thì cô bảo sợ phụ huynh nhìn camera lại hiểu sai mình không hết lòng chăm con ăn uống đủ suất!
Theo một khảo sát của Jobstreet.com (trang tuyển dụng trực tuyến hàng đầu tại khu vực châu Á - Thái Bình Dương) tại VN thực hiện vào quý 2/2016 trên gần 1.200 sinh viên mới tốt nghiệp, có đến gần 75% xác định mức lương là yếu tố quan trọng khi họ tìm việc. Trong khi đó mô tả việc làm, yếu tố tối quan trọng để xác định một công việc có phù hợp với người lao động hay không, chỉ đứng ở vị trí ưu tiên thứ 4 (48%).
Trò chuyện với một số cô giáo, nhiều người chia sẻ với tôi rằng họ sẵn sàng bỏ việc nếu tìm được việc làm lương cao hơn. Đương nhiên, việc chọn nghề còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố, nhưng rõ ràng ở VN việc định hướng nghề nghiệp thật sự hiệu quả ngay trên ghế nhà trường vẫn chưa hoàn toàn được quan tâm. Quá nửa sinh viên năm cuối ĐH (theo thống kê của một trường ĐH ở TP.HCM vào 5 năm trước) không biết mình sẽ làm gì trong tương lai hoặc sẵn sàng làm nghề trái ngành học.
Khi không yêu nghề, không nhìn thấy giá trị cá nhân khi gắn bó với nghề nghiệp đó thì việc sai phạm, lấp liếm, thủ đoạn... xảy ra là chuyện bình thường.
Tôi nhớ ngôi trường mẫu giáo của con trai tôi ngày nhỏ ở một phố huyện ở Nga cách đây 10 năm. Trường nhỏ xinh, ấm áp, đơn giản. Không phòng nào có camera. Nhưng tôi nhớ cảm giác hoàn toàn yên tâm khi đưa con đến lớp. Tôi tin từ cô hiệu trưởng đến bà lao công, bác bảo vệ - tin rằng họ ở đó để yêu thương bọn trẻ, việc của họ là thế.
Tình người và việc nghề - là sự thật trên mọi camera. Để quên đi những sự thật camera, chúng ta cần sự thật đến từ lòng tin và tình yêu.
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.