0
1. Chị về hưu sau anh 2 năm. Tiền chế độ cộng với các khoản mà cơ quan hỗ trợ từ các quỹ gì đó (chị không quan tâm nên không rõ, vả lại đến lúc rời khỏi cơ quan, người ta cho là quý rồi, thắc mắc làm chi) tổng cộng được hơn ba trăm triệu. Đây là số tiền lớn nhất chị lãnh được trong cuộc đời ba mươi năm đi làm chỉ một cơ quan; chức vụ cao nhất, cuối cùng là phó phòng hành chính quản trị nên đối với chị là quá tốt.
0
Đã ngoài tám mươi, nhưng ông Ngọ lại không có được cái vóc dáng cân đối đẹp hài hòa như ca sĩ tài tử Ngọc Bảo. Co ro cúm rúm, thân hình ông chỉ còn là sự chắp nối của những lóng xương khô. Thịt mỡ tiêu hao cả, chân tay ông chỉ một lớp da bọc, riêng đầu gối và mắt cá chân thì đều đã hóa sừng.
0
Bây giờ anh Tường nằm đó. Căn phòng bệnh viện giá cao có hai giường. Anh ấy nằm đó. Vân vẫn đứng trân trân cuối chân giường.
0
Con rắn chắc dài phải gần hai mét, nặng trịch. Khi anh cầm nó đưa cao lên quá đầu để thằng Tâm chụp hình, đuôi nó còn phết dưới đất một đoạn kha khá. Hàng thiên nhiên săn bắt được đó, chứ không phải đồ nuôi giả mạo đâu nhé!
0
Phố biển tìm đâu ra mùa đông hẳn hoi, chỉ có mưa hoặc nắng nhưng du di ngắm nghía một chút cũng vẫn có. Mùa đông, dường như chỉ chập chờn dăm hôm theo những cơn mưa dầm lê thê tháng mười kéo rê qua đầu tháng chạp.
0
1. Buổi khai mạc triển lãm của chúng tôi diễn ra thật thuận lợi. Có lẽ phải dùng từ 'trời cho' vì khi tất cả vào giai đoạn cao trào thì trời bỗng đổ mưa to.
0
Ngày Chín Chà ôm cái bụng lum lúp đâu chừng bốn tháng, là mùa nước tràn đồng. Dọc bờ kinh Xà No, bông điên điển trổ vàng trải dài tít tắp.
0
Công việc cụ thể của tôi trong ba giờ mỗi ngày gồm lau bàn, cọ nồi, gọt vỏ và cắt khúc cà rốt, thái rau, thỉnh thoảng bóc vỏ tôm, rán nem.
0
Rất nhiều lần Trân nằm mơ thấy mẹ. Khuôn mặt mẹ trông rất hiền. Mẹ mặc chiếc áo màu nâu, trên vai có mảnh vá - chiếc áo ngày xưa mẹ vẫn thường mặc mỗi lúc đi chợ, đi làm đồng hay ngồi sau nhà thổi lửa nấu cơm, đun nước.
0
Để nghĩ về chồng mình, tôi luôn nhớ về lúc anh ngồi tựa tường trong bóng tối chập choạng của bóng đèn vàng. Khi anh đang nói về người trồng hoa và chàng tu sĩ. Khi anh nói về những cây thông nơi Phương Bối. Mọi người lúc ấy đều đã đi mua thức ăn, và thêm một chút rượu cho buổi khuya. Nhạc chạy hết và không ai mở thêm.
0
1
Chục năm rồi vẫn vậy, mỗi bận chiều về thẫm vàng sau mấy ngọn tre, ngoại lại ra bờ rào có dậu trang leo bốn mùa lá biếc xanh mà đắng đót gọi: “Út ơi, Út à.
0
- Tôi là một nhân vật đã bị chết. Tôi cần được cứu.
- Tôi không thể cứu được nữa.
- Hãy cứu tôi!
0
Nhà tôi nằm cuối con phố nhỏ, trời mưa ngập nước, trời nắng cát bay. Tôi đã quen dần với âm thanh kĩu kịt của những xe đẩy hàng mỗi sáng tạt ngang qua nhà, khói theo gió bay vào cay xè con mắt.
0
Lân đứng sau cửa kính phòng mình ở tầng 13, nhìn mông lung ra ngoài. Tuyết vẫn đang rơi nhẹ, trải dài suốt tầm mắt anh một màu trắng xóa, tinh khôi và lặng lẽ bao phủ trên các mái nhà lô xô cao thấp.